Từ nông dân trồng khoai đến nhân tố làm bùng nổ du lịch golf ở Tasmania
(GolfViet) - Nghe thật khó tin nhưng nếu không có một nông dân trồng khoai tây tên Richard Sattler thì cả một Bang ở Tasmania sẽ không có nguồn du lịch golf mạnh mẽ như hiện nay.
Câu chuyện bắt đầu cách đây 32 năm, khi Richard Sattler và vợ, Sally, mua 15.000 mẫu đất trồng khoai tây và chăn thả gia súc gần thị trấn ven biển Bridport ở phía đông bắc Tasmania. Trang trại, với đất cát khô cằn, hoàn toàn phù hợp với 5.000 con gia súc và hàng nghìn tấn khoai tây. Nhưng những cồn cát dọc theo bờ biển không mang lại nhiều lợi ích cho việc canh tác và sức hấp dẫn về mặt hình ảnh của chúng bị coi là vô dụng, ít nhất là trong mắt Sattler.
Tuy nhiên, năm 2001, doanh nhân 23 tuổi Greg Ramsay - người đam mê chơi golf vừa trở về nhà ở Tasmania sau 12 tháng ở nước ngoài đã cố gắng liên lạc với Sattler. Ramsay đã xác định các cồn cát ven biển trong trang trại của Sattler có tiềm năng trở thành một nơi bình dị cho các cuộc chơi golf ven biển.
Sau những cuộc gọi không có hồi âm, Ramsay quyết định tự mình giải quyết vấn đề và đến trang trại mà không báo trước. Cuối cùng, Ramsay đã thuyết phục được Sattler xem xét khả năng mở các lỗ golf trên cồn đồi của ông.
Mười hai tháng sau, Ramsay đã tập hợp được ba tên tuổi lớn trong làng golf thế giới - kiến trúc sư sân golf nổi tiếng, Tom Doak, cựu kiến trúc sư chơi golf chuyên nghiệp, Mike Clayton và nhà phát triển sân golf người Mỹ, Mike Keizer. Trong đó, Keizer là người từng nói với Sattler rằng mảnh đất của ông có khả năng chứa một thứ gì đó đẳng cấp thế giới, miễn là nó được xây dựng đúng cách. Và điều này, tất nhiên sẽ mất tiền.
Trước đây, Sattler đã làm việc với nhiều dự án phát triển trên khắp Tasmania nhưng golf là một thứ hoàn toàn xa lạ với ông. Dù các chuyên gia nói trên ca ngợi vùng đất của Sattler nhưng ông không thể không tự hỏi liệu vị trí địa lý biệt lập của nó có hạn chế sức hấp dẫn của nó hay không.
Không khó để tưởng tượng Sattler nhìn ra những cồn cát rộng lớn đó sau một ngày dài làm việc ở trang trại của mình, tự hỏi có nên kích hoạt dự án hay không. Bạn gần như có thể nghe thấy những cơn gió buổi tối thổi qua eo biển Bass, thì thầm với ông ấy nhiều lần, "Nếu bạn xây dựng nó, họ sẽ đến”.
Cuối cùng, điều bất ngờ đã xảy ra. Richard đã đưa ra quyết định táo bạo khi đầu tư 4 triệu đô la vào dự án và mặt bằng cuối cùng đã được giải tỏa sau nhiều năm cân nhắc.
“Có rất nhiều nghi ngờ”, Sattler nói với tạp chí Golf Australia. “Mỗi ngày tôi thức dậy và nghĩ rằng 'mình phải trở nên điên rồ'. Tôi lo lắng về việc những người chơi golf sẽ đến từ đâu để chơi, liệu sân có diễn ra tốt như những gì chúng tôi đã nói hay không và liệu mọi người có đến chơi trong điều kiện khí hậu như thế này hay không. Đã có nghi ngờ về mọi góc độ”.
Và rồi sân golf mang tên Barnbougle Dunes đã chính thức ra mắt thế giới vào tháng 12 năm 2004. Chỉ trong vòng sáu tháng sau khi khai trương, nó đã được xếp hạng trong 50 sân golf hàng đầu hành tinh.
“Trước khi mở cửa, tôi vẫn có niềm tin với thiết kế tuyệt vời, nhưng không ai thực sự biết liệu mọi người có thực hiện chuyến đi xa như thế này để đến và chơi sân golf hay không”, Sattler nói.
“Trong những ngày đầu tiên đó, tôi nhớ một trong những kênh truyền hình cáp của Mỹ đã phát sóng về sân golf và họ bắt đầu bằng cách nói, 'Chúng ta đã đến điểm tận cùng của văn minh trái đất’. Tôi đã nghĩ 'jeez' và điều đó khiến tôi cảm thấy hơi tiêu cực (cười). Nhưng một phần lớn hoạt động kinh doanh của chúng tôi đến từ du khách quốc tế”.
Những du khách toàn cầu đó, gần 17 năm nay đã được chào đón bằng 18 lỗ golf thuần túy, không pha tạp. Thiết kế của Doak và Clayton cực kỳ ấn tượng và thể hiện trực quan từng lỗ golf khi nó uốn khúc qua những đụn cát từng bị coi là vô dụng.
Thành công của Barnbougle Dunes được tạp chí Golf Australia xếp thứ 3 trong Top 100 sân golf hàng đầu của Úc vào năm 2020.
Nối tiếp thành công đó, kiến trúc sư Bill Coore đã thiết kế sân Barnbougle Lost Farm, một sự bổ sung hoàn hảo cho Barnbougle Dunes và liên tục có mặt trong các bảng xếp hạng quốc gia và quốc tế ở vị trí cao nhất.
“Mỗi khi tôi chơi kiệt tác của Bill Coore trên Bass Strait, tôi lại tìm thấy một số điều kỳ diệu mà trước đây tôi chưa từng nhận thấy", Scott Warren, giám khảo Top-100 của tạp chí Golf Australia cho biết. "Đây là một điều gần giống với danh hiệu 'Sân tốt nhất tại Bridport', nhưng các chi tiết đẹp của Lost Farm đã nâng nó lên một chút so với người chị em gồ ghề, kịch tính của nó”.
Hai sân tại Barnbougle cuối cùng đã trở thành chất xúc tác cho sự bùng nổ du lịch golf ở Tasmania. Thành công của họ mang lại sự tự tin rất cần thiết cho các nhà đầu tư cũng như các nhà phát triển, những người về cơ bản đã được cung cấp tất cả các bằng chứng họ cần rằng đỉnh cao của thế giới có khả năng thu hút những người chơi golf toàn cầu.
“Barnbougle hoàn toàn đưa chúng tôi lên bản đồ và chúa đã phù hộ cho người nông dân trồng khoai tây Richard Sattler. Anh ấy đã chấp nhận rủi ro đó và nó thực sự xuất sắc với những gì họ đã làm ở đó”, Giám đốc điều hành của Tourism Tasmania, John Fitzgerald, cho biết.
Minh Tuệ