Trò chuyện cùng nữ golfer Danielle Kang (Phần 1)
Kang bắt đầu chơi golf từ năm 12 tuổi và đủ điều kiện tham dự giải U.S. Women’s Open một năm rưỡi sau đó. Năm 2010, 2011, cô đã giành giải U.S. Women’s Amateur và trở thành tay golf nữ chuyên nghiệp.
Danielle Kang là một sự mâu thuẫn. Cô ấy ghét máy đo khoảng cách golf và sách đọc green nhưng chơi các sự kiện có hoodie và joggers. Cô ấy cạnh tranh khốc liệt nhưng lại tin rằng việc mất Solheim Cup không phải là điều tồi tệ. Cô ấy chơi một môn thể thao cá nhân nhưng xung quanh mình là một đội chuyên nghiệp và một nhóm bạn thân. Cô ấy đã đạt đai đen taekwondo nhưng rồi lại từ bỏ. Và cô ấy nhanh chóng trở nên thành thạo một trò chơi nổi tiếng là khó.
Kang bắt đầu chơi golf từ năm 12 tuổi và đủ điều kiện tham dự giải U.S. Women’s Open một năm rưỡi sau đó. Cô đã giành giải U.S. Women’s Amateur vào năm 2010 và 2011 và trở thành tay golf nữ chuyên nghiệp. Kể từ đó, Kang từ một người không yêu golf đã trở thành người luôn tự hỏi khi nào thì chiến thắng đầu tiên của mình sẽ đến, giành được một giải major, cạnh tranh với các tay golf, đến việc gia nhập lực lượng với Butch Harmon và vươn lên vị trí số 2 thế giới.
Bây giờ 29 tuổi, Kang biết cô ấy là ai, cô ấy muốn gì và cô ấy có thể dựa vào ai để giúp đưa cô ấy đến đó. Bài phỏng vấn dưới đây của phóng viên Keely Levins và Danielle sẽ giải đáp nhiều vấn đề xoay quanh cô gái này.
● ●
Bạn có yêu thích chơi golf như khi còn trẻ không?
Trước đây tôi không thích chơi golf; Tôi chỉ thực sự giỏi về nó. Anh trai tôi, Alex, đã chơi và tôi muốn đi chơi với anh ấy và cách dễ nhất để làm điều đó là luyện tập với anh ấy. Những gì tôi thích là chiến thắng. Đó là điều khiến bạn khó thích chơi golf vì bạn gần như không bao giờ giành được chiến thắng. Tôi thích tham dự US Open 2007 (lúc 14 tuổi), nhưng điều thật sự khiến tôi thích thú hơn cả chính là hào quang, tôi thích được mọi người chú ý.
Đáng lẽ tôi đã sớm có được chiến thắng, nhưng tôi đã mất 5 năm. Mối quan hệ của tôi với golf đã thay đổi vào ba hoặc bốn năm trước. Lúc này tôi yêu golf và tôi thích quá trình này. Tôi thích trở nên tốt hơn. Tôi thích làm việc với các cú đánh và thực hiện chúng trong một giải đấu. Tôi yêu tất cả mọi thứ về nó.
● ●
Hãy kể cho tôi nghe về những hình xăm của bạn.
Tôi có cả đống hình xăm. Nhưng có lẽ hình xăm quan trọng nhất nằm trong lòng bàn tay phải của tôi: abba . Đó là tiếng Hàn Quốc; nó có nghĩa là cha. Tôi đã sử dụng chữ viết tay của bố tôi từ một bức thư ông ấy viết trước khi qua đời [năm 2013, vì bệnh ung thư]. Bây giờ ai bắt tay tôi cũng gặp ông ấy.
● ●
Bạn có phải là người chơi golf cho vui?
Không hẳn vậy. Tôi không phải là một người chơi golf để giải trí vui vẻ. Bạn bè của tôi biết tôi không thích nó. Nó có thể là niềm vui nếu đó không phải là chơi golf thường xuyên, kiểu như chơi golf đêm hoặc golf mini. Trên một sân golf tiêu chuẩn, đó là một cuộc thi đấu mọi lúc mọi nơi. Chúng tôi có những vụ cá cược đang diễn ra, có nghĩa là tôi đang chơi.
● ●
Bạn có đặt cược với ai?
Anh trai tôi, Alex (người chơi trên Korn Ferry Tour). Tôi chơi với anh ấy mọi lúc. Chúng tôi chơi trò chơi đồng đội với những người khác ở Vegas nơi chúng tôi sống. Chúng tôi cũng chơi một chọi một. Chúng tôi chơi vì tiền hoặc bữa tối. Tôi luôn yêu cầu chụp ảnh, và nếu anh ấy đưa chúng cho tôi, tôi sẽ chụp. Nếu tôi thắng, chúng tôi thường đi ra Strip. Chúng tôi đi đến Carbone hoặc Yellowtail. Tôi yêu sushi, và đầu bếp tại Yellowtail là một người bạn tốt của chúng tôi.
● ●
Trước đây Alex đã làm caddie cho bạn đúng không?
Tôi yêu cầu đọc một lần và anh ấy nói: “Em đang đùa à? Nó six-footer. Em không cần đọc”. Anh ấy đúng! Tôi nên biết cách đọc six-footer. Thành thật thẳng thừng là cách gia đình tôi vận hành. Tôi tin tưởng anh ấy với tất cả mọi thứ trong game của tôi. Anh ấy sẽ nói với tôi những gì tôi đang làm tốt, và anh ấy sẽ cho tôi biết nếu tôi chưa luyện tập đủ.
● ●
Mẹ bạn cũng sống ở Vegas phải không?
Bà ấy sống cách tôi ba phút, vì vậy tôi thường đến đó và ăn sáng. Tôi đang sống một cuộc sống hư hỏng. Tôi thích nấu ăn của mẹ. Chúng tôi nói chuyện hàng ngày, nhưng bà ấy không đi cùng tôi. Tôi luôn đi du lịch một mình. Cha tôi đã từng đến với major. Mẹ thì lại tìm đến với những gì mà bà ấy gọi là các giải đấu "quan trọng": Hawaii, Bahamas, Pháp và các sự kiện Bờ Tây.
● ●
Bạn có một số người ủng hộ khác tại các sự kiện Bờ Tây — Gretzkys. Vậy cơ duyên nào đưa bạn đến với sự kết nối ấy?
Wayne đã đến ANA và sự kiện LA. Anh ấy đã chơi trong sự ủng hộ đó với tôi. Tôi lớn lên cùng gia đình Gretzkys; chúng tôi sống gần đây (ở Thousand Oaks, California). Tôi đã chơi golf với Wayne và vợ của anh ấy, Janet, và con trai của họ, Ty, với tư cách thành viên của Wayne tại Sherwood Country Club. Họ giống như gia đình thứ hai của tôi. Bất cứ lúc nào tôi cần một cuộc nói chuyện nhỏ, một chút động lực, tôi gọi cho Janet. Janet đã nhận được ngọn lửa đó. Khi Janet bảo bạn làm điều gì đó, bạn muốn làm điều đó. Mọi người nghĩ rằng tôi gặp Dustin Johnson rất nhiều, nhưng tôi thì không. Nhưng anh ấy đã giới thiệu tôi với Butch.
Bạn bắt đầu làm việc với Butch khi anh ấy tụt lại so với những người chơi PGA Tour.
Dustin đã bảo tôi đi gặp anh ấy trong bốn năm. Cuối cùng thì tôi cũng đã làm được, và tôi đã giành chiến thắng trong giải đấu thứ hai sau khi chúng tôi bắt đầu làm việc cùng nhau. Butch vẫn nói với tôi rằng đã mất bao lâu để đến gặp anh ấy. Không phải là tôi không muốn. Tôi đã hợp tác với một huấn luyện viên khác, và tôi nghĩ rằng tôi đang làm tốt - cho đến khi tôi đứng ở thứ hạng thấp. Tôi đã yêu cầu một cây gậy driver mới, và tôi không biết phải làm gì khác. Tôi tiếp tục bỏ lỡ cắt. Tôi đã thử mọi thứ. Khi ấy, Dustin nói: "Bạn muốn gặp Butch?" Tôi nói, OK.
Bạn đã có lợi?
Nó thật tệ. Tôi có thể thấy nó có thể hủy hoại sự nghiệp như thế nào. Tôi đã bắt đầu kiểm tra tâm lý. Ở Hana Bank, tôi nhớ mình đã khóc vào lần phát bóng thứ 15. Có một mối nguy hiểm ở bên phải, và tôi không thể trigger. Có thể mất vài phút để tôi có thể đánh trúng nó. Olly Brett, caddie của tôi, đã liên tục khuyến khích tôi nghỉ miễn là tôi cần. Bằng cách nào đó, tôi đã cán đích ở vị trí thứ ba trong sự kiện đó. Đôi khi tôi chỉ đứng dậy và vượt quá giới hạn vì tôi đã quá mệt mỏi khi bắt mọi người phải chờ đợi. Olly mắc kẹt với tôi. Tôi không biết phải làm gì. Tôi đã tuyệt vọng. Butch đã giúp tôi kiểm tra lại tinh thần và giúp tôi một cách máy móc.
● ●
Sau đó, tôi có thể hiểu tại sao bạn lại gắn bó với Butch.
Tôi không nghĩ về nó theo cách đó. Anh ấy chỉ là một phần trong cuộc sống của tôi và là người mà mọi người nên gặp. Anh ấy là một con người đặc biệt. Với golf, anh ấy không thể giúp mình. Anh ấy có thể nhìn thấy bảy swings xích đu cùng một lúc. Chúng tôi sẽ ở trên khu lỗ golf, và anh ấy sẽ nhìn thấy mọi người trong phạm vi, và nếu không thực sự chú ý, anh ấy sẽ nói: "Anh chàng đó có thể sửa nó với điều này". Anh ấy chưa gặp anh chàng, nhưng anh ấy đã cố định anh ta trong đầu.
Xem phầm 2 Tại đây.
Minh Tuệ