Vì sao bộ gậy năm 2000 của Tiger Woods đến nay vẫn bất khả xâm phạm?
Hai mươi lăm năm trôi qua, golf đã thay đổi chóng mặt nhưng bộ gậy Tiger Woods sử dụng trong mùa giải 2000 vẫn đứng ngoài mọi so sánh. Không chỉ vì thành tích, mà bởi nó đại diện cho một kỷ nguyên nơi cảm giác, bản năng và sự hoàn hảo tuyệt đối quyết định tất cả.
Túi gậy của Tiger Woods là chủ đề đã được mổ xẻ, phân tích, chụp ảnh, tranh luận không biết bao nhiêu lần. Tuy nhiên, bộ gậy Titleist mà anh sử dụng trong năm 2000 vẫn là tâm điểm đặc biệt, gắn liền với màn trình diễn được xem là vĩ đại nhất lịch sử golf, thậm chí của thể thao đỉnh cao nói chung.
Trong chương trình Fully Equipped của GOLF, tác giả Johnny Wunder đã cùng Larry Bobka, cựu đại diện Tour Promotion của Titleist và là người trực tiếp chịu trách nhiệm đóng bộ gậy này cho Tiger, lần giở từng cây gậy một. Cuộc trò chuyện mang đến góc nhìn hiếm hoi về cách một bộ gậy huyền thoại được tạo ra trong thời đại gần như không có dữ liệu kỹ thuật hỗ trợ.
Mùa giải 2000 của Tiger Woods, nhìn qua những con số, vẫn khiến người ta choáng ngợp. Anh thi đấu 20 giải, thắng 9 lần, kiếm 9,2 triệu USD tiền thưởng, con số tương đương khoảng 57–59 triệu USD nếu quy đổi theo mặt bằng tiền thưởng hiện nay. Tiger giành 3 major gồm U.S. Open, The Open Championship và PGA Championship, có 15 lần vào top 5, 17 lần vào top 10, điểm trung bình vòng đấu 68,11 gậy, 60 trong 80 vòng đấu dưới par, vị trí trung bình chung cuộc là hạng 4. Khoảng cách phát bóng trung bình gần 300 yard, độ chính xác fairway 71%, tỉ lệ lên green chuẩn 75,2%. Đó là sự thống trị toàn diện.
Nhưng điều khiến bộ gậy năm 2000 của Tiger trở nên “chạm tới là phạm thượng” không chỉ nằm ở bảng thành tích. Đó là cách bộ gậy này được thiết kế, hoàn toàn đi ngược lại xu hướng hiện đại.

Trước hết là bộ iron với loft yếu một cách khó tin nếu so với tiêu chuẩn ngày nay. Bộ Titleist 681T từ gậy sắt 2 đến pitching wedge của Tiger yếu hơn khoảng một gậy so với phần lớn Tour hiện tại. Ví dụ, sắt 7 của anh có loft 36 độ, trong khi nhiều golfer Tour ngày nay dùng sắt 7 khoảng 33 độ. Điều đáng nói là Tiger không phải mẫu golfer ép shaft hay tạo dynamic loft cực đoan. Khoảng cách của anh đến từ tốc độ đầu gậy và chất lượng tiếp xúc bóng gần như hoàn hảo. Đưa bộ iron này cho một golfer hiện đại có tốc độ trung bình, họ sẽ đánh ngắn hơn rõ rệt.
Tiếp đến là câu chuyện shaft. Cả gậy gỗ lẫn gậy sắt của Tiger đều được “tipping”, điều hiếm thấy ngay cả ở thời điểm đó. Gậy sắt được tip 0,25 inch, không phải để làm cứng hơn đơn thuần, mà nhằm tạo cảm giác ổn định và phản hồi đúng như Tiger mong muốn. Khi launch monitor chưa phổ biến, mọi điều chỉnh đều dựa vào cảm giác tay và quỹ đạo bóng trên không.
Driver Titleist 975D của Tiger chỉ dài 43,5 inch, ngắn hơn rất nhiều so với tiêu chuẩn hiện đại. Shaft Dynamic Gold X100 bằng thép, được tip rồi cắt đúng chiều dài, tạo nên độ cứng mà Johnny Wunder ví von là “cột điện thoại” nếu áp vào driver graphite ngày nay. Ngay cả loft driver cũng không được đo bằng máy. Larry Bobka kể rằng ông phải mở cả thùng đầu gậy, quan sát bằng mắt thường để chọn những đầu gậy trông hơi mở, khoảng 7 độ, rồi lắp thử cho Tiger đánh.
Cây putter GSS Newport 2 trứ danh, thường được gọi là “cây đũa phép”, lại là một bất ngờ khác. Trọng lượng đầu putter chỉ khoảng 325–326 gram, nhẹ hơn 20–30 gram so với tiêu chuẩn phổ biến hiện nay, thậm chí có mẫu putter hiện đại lên tới 400 gram. Tiger thích shaft putter mềm để cảm nhận rõ đầu gậy trong suốt cú stroke. Có thời điểm, anh thậm chí mang cả cây Wilson 8802 cũ với shaft rãnh để tập luyện, chỉ để tìm lại cảm giác release mà mình mong muốn.
Nhìn lại, điều làm nên sự vĩ đại của bộ gậy năm 2000 không phải là công nghệ, mà là triết lý. Tiger Woods khi đó thi đấu gần như hoàn toàn bằng cảm giác, bằng đôi mắt, đôi tay và bảng điểm. Không TrackMan, không số liệu phức tạp. Chỉ có sự hiểu biết tuyệt đối về cây gậy và bản thân mình.
Câu hỏi thường trực là, nếu Tiger ở đỉnh cao năm 2000 thi đấu trong kỷ nguyên hiện đại, anh sẽ ra sao. Johnny Wunder tin rằng, giống như Michael Jordan nếu chơi NBA ngày nay, Tiger không những không kém đi mà còn có thể thống trị hơn nữa. Bởi golf thời đó là một trò chơi khác, khắc nghiệt hơn, ít hỗ trợ hơn, và Tiger Woods vẫn đứng trên tất cả.
Hai mươi lăm năm trôi qua, người ta vẫn tiếp tục khám phá những chi tiết mới từ bộ gậy năm 2000. Và mỗi lần như vậy, huyền thoại ấy không hề phai nhạt, mà chỉ càng củng cố thêm một điều rằng Tiger Woods của năm 2000 là chuẩn mực mà golf có lẽ sẽ không bao giờ chạm lại.
Kim Dung







